Truyện sex ở trang web được tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
ADMIN Nội dung truyện liên tục được cập nhật, mong nhận được sự ủng hộ của quý đọc giả. Thank All!!
Ai từng ở vùng cao thì đều biết hoa dã quỳ (quì?) nó cao hơn một mét, hoa vàng rực và to như hoa hướng dương, hoa mọc khắp nơi hoang dại, vào mùa hoa thì vàng rực cả một góc trời...
Vào một buổi chiều tà, từ trong rẫy về, tôi không vội mà lang thang dọc ngang chậm rãi tắm mình trong ánh vàng hắt lên của hoa dã quỳ mọc hoang ven đường, hừm ..tôi chợt thấy buồn chi lạ, cái buồn mơ hồ không rỏ nét của lứa tuổi vẫn còn hay suy tư những chuyện...vụn vặt vớ vẫn!!!
Trước mắt tôi chừng vài mét, trên một nhánh đường mòn nhỏ cắt ra con đường đất đỏ, cây dại vẫn mọc cao um tùm phủ kín, bỗng một bóng hình quen quen cắt ra, trời ơi..tim tôi như thắt lại (quái thật...!), nàng cùng mẹ cũng trên đường về cùng một chiều, trên tay cũng mang dụng cụ làm rẫy...
Nàng cũng khựng người lại khi ánh mắt vừa trông thấy tôi, rồi mau chóng cúi đầu lầm lủi bước đi, tựa như ...thằng tôi chưa hề có mặt trên cõi đời này!
Từ phía sau tôi muốn vội bước để được cùng nàng sánh bước, nhưng không đủ can đảm, chỉ dám nhìn ngắm... xa xa từ sau cánh lưng của nàng, hàng hoa quì trãi dài bên vệ đường sóng đôi bước chân của nàng giữa ánh nắng vàng vọt sắp tắt, nàng nhỏ bé quá giữa khung cảnh núi rừng bát ngát, tôi như thằng ngốc tự nhiên lại thấy thấy mình thương nàng đến nao lòng dù chưa biết hình ảnh của mình có đọng lại phần nào trong tâm trí của nàng hay không...Ước gì giờ mình hiểu được suy nghĩ của ai đó! Hic..lại mộng lại mơ...
Tôi về và hý hoáy với lá thư ..tình đầu tiên trong đời, dự định trao cho nàng từ sau buổi chiều tình cờ đi theo sau lưng nàng hôm ấy...
Hi..lá thư đến ngày nay tôi vẫn nhớ nội dung vì nó chỉ ..ngắn gọn vài dòng và không hề có chút ...lãng mạn tí tẹo nào! Đại khái là ‘...lâu nay mình...để ý đến Y., nhưng sợ không dám nói, giờ mình viết thư này, hy vọng Y. hiểu cho tấm lòng mình’, chỉ vắn tắt thế thôi mà nó cứ luôn nằm túc trực trong túi quần rất nhiều ngày, mỗi khi tôi đi ra ngoài cứ định kiếm gặp nàng rồi sẽ trao, rồi lại quay về với lá thư, vì cứ lo không biết nàng có chịu nhận hay không?...
Cho đến một đêm cũng vào dịp trăng sáng, khi ấy đã gần tết nên mọi người cũng hay tụ tập nói chuyện phím hoặc ca hát...
Cũng như mọi lần tôi hay đi uống cafe với thằng M.
Khi đi ngang qua nhà Q.thì nghe tiếng kêu ơi ới:
- Lên nhà Y.chơi đi! Sắp đến đám cưới của anh nó, nên nó rủ tối lên nhà nó chơi! À..có con C. nữa đó.
- Ừ! Thì đi..
Thằng M. hí hửng hưởng ứng liền. (Hỡi ơi! ai nào ngờ C.chính là người sau này làm cho mối tình của tôi... tan tành như bọt xà phòng, vì cái tính ưa xúc động...thương người bậy bạ của tôi mà gây nên chuyện hiểu lầm với Y..)
Từ xa xa đã nghe tiếng cười nói vang vọng khi đang hướng đến nhà nàng, trước hiên nhà rất đông thanh niên nam nữ ngồi quanh nói chuyện lao xao...
Khi bước vào, tôi liền ngó quanh để...tìm nàng, chỉ thấy C.và các bạn của nàng...và...
Hic...cả 3 kẻ đang theo tán tỉnh nàng đều có mặt, chẳng giống ai khi lại có thêm tôi là người thứ...4!!!
Quá oải đối với tâm trạng của tôi lúc ấy, dù sao thì mình vẫn còn tự ái của ...thằng thanh niên khi thấy giống như là tứ trụ...bu quanh một bông hoa...
Tôi liền kiếm cách...rút lui với lý do..đau bụng đột xuất...dù tình huống có bất ngờ với vài người thân quen!
Vừa ra khỏi cổng nhà thì tôi chạm mặt nàng đang vội vã bước về, trên tay cầm chồng bánh tráng mới mua..
- Ái! H.đó hở...sao không vô ngồi chơi..mà đi đâu vậy, tui mới đi mua...thêm bánh tráng về ăn chơi.
- Tui..bị đau..bụng
- Xí! Nói..dóc, giờ mà H.về thì sau này đừng có ngó mặt tui nữa à nghen!
Đến non nước này thì tôi đành liều..cú chót, được ăn cả hoặc ngã về không, vì cũng không muốn kéo dài tình trạng bị ú tim, cứ nhìn hết người này đến người khác tán tỉnh nàng, mà mình thì cứ trơ mắt ếch ra ngó mà không làm được gì cả...!!! Lá thư viết cho nàng tôi luôn để trong túi, sau quá nhiều lần do dự không dám đưa, giờ thì không ngại ngần gì nữa, cố giữ lại cho thật bình tỉnh tôi nhìn vào mặt nàng và nói:
- Tui..tui lên đây định...gửi cho Y. lá thư viết từ lâu nhưng vì ngại nên không dám đưa..
Những lời này tôi nói tựa như có keo dính vào miệng, rất là khó khăn.. khi hoàn thành xong câu!
Khuôn mặt nàng chuyển nhanh từ trạng thái đang vui cười sang ngạc nhiên và...phát hoảng, dáo dác nhìn quanh...xem có ai thấy gì không!!!
Nàng lắp bắp:
- Hay...là hôm...khác đưa đi...tui...tui...run quá à...!!!
Tuy nói thế nhưng khi tôi đưa lá thư thì nàng vội nhét nhanh...vào lưng thun quần và...te te đi vào, quên cả lời mời tôi ở lại!!!
Hai ngày trôi qua, tôi như kẻ tội đồ..chờ kêu án, không thấy một hồi âm từ nàng...cứ hy vọng rồi..tuyệt vọng, tôi lại quay ra tự trách mình ‘sao ngu quá, ai đời viết lá thư ngắn ngủn, vô duyên ai mà thích được chứ, tại sao không viết dài hơn..’ hic..hic, cứ xoay quanh các từ thì, là, tại, bị...
Đêm nay tôi không đi lang thang ngoài...quốc lộ với mong muốn là nhận được tin nàng nữa, trước sân nhà tôi đang ôm đàn đánh...loạn xạ bài cho bớt buồn, thì tiếng Q.kêu to ở ngoài hàng rào nhà:
- H.ơi ơi....!
Lật đật chạy ra thì thấy nàng và Q đang đứng chờ, tim tôi đập liên hồi vì biết đây là giây phút...quyết định..!!!
Nàng không đợi tôi đến mà chạy lại, nhét vội vào tay tôi lá thư rồi cùng quay về với Q.
Ặc! Tôi..lãi to vì nhận lại đến 2 trang giấy học trò đầy chữ nhảy múa trên đó!!!
Mở đầu là...’ ngày thương..tháng nhớ...’ uhm, câu này là mẫu số chung của nhiều người hay viết thư lúc bấy giờ, tuy đã biết nhưng tôi cứ lâng lâng bay bổng...cuối cùng cũng là câu kết theo...mẫu số mà cũng nhiều người biết..’ mong thư đi có nhiều mộng đẹp- mong thư về mộng đẹp như xưa’ uhm...khỏi tả nhiều thì mọi người cũng hiểu tôi vui như thế nào ( hihi..trong đó có cả niềm hảnh diện khi chiến thắng mấy..kẻ kia, quả thật là nàng đem cho tôi một món quà tinh thần vô cùng ý nghĩa! Xin cám ơn và thêm một lần mãi mãi cám ơn!)
Sau đó là những lần hẹn hò, nhưng chưa bao giờ tôi và nàng cùng..sánh đôi bên nhau, hic..toàn là có thêm...các cô bạn của nàng. )
Cho đến một ngày, có một cô bé hàng xóm bị đi lạc trong rừng, mọi người đổ xô nhau vào rừng tìm, và đêm đó tôi đã có dịp...gần gủi cùng nàng qua đợt tìm kiếm đó...
***
Cho đến một ngày, có một cô bé hàng xóm bị đi lạc trong rừng, mọi người đổ xô nhau vào rừng tìm, và đêm đó tôi đã có dịp...gần gủi cùng nàng qua đợt tìm kiếm đó...
- Con Út nhà chú M.đi lạc rồi....
Tiếng mọi người bàn tán xôn xao, sống gần rừng núi thuở ấy mọi người hay hòa mình với những điều tâm linh về vụ việc bất thường...
( Con út Bé chừng 12, 13 tuổi hay vào bìa rừng mót củi khô, khi ra đường đất đỏ chỉ quẹo hướng tay phải là đi thẳng về nhà nó, thế mà hôm nay tự nhiên nó bị lạc thì..chỉ có nước...đúng là...ma dắt đi!!! )
Gần chiều tối, mọi người quyết định tập trung đi tìm nó, hầu như tất cả thanh niên của địa phương đều có mặt, hướng chủ yếu là đi thẳng trên đường đất đỏ, vào các làng dân tộc tìm, còn lại chia thành những nhóm nhỏ tủa ra các đường mòn lân cận quanh khu vực con Bé bị lạc, phân chia xong thì trời đã tối, mọi người đốt đuốc tản ra bắt đầu đi! Thật tình mà nói lúc ấy thấy...vui lắm, chung quanh chổ nào cũng thấy ánh lửa lập lòe của ngọn đuốc!!! Tôi ở trong nhóm nhỏ chừng 10 người, có...nàng đi cùng! Sau khi đi vào đường mòn nhỏ, tiếng kêu gọi, tiếng hú vang vọng khua động cả một góc rừng... Vào sâu hơn hai, ba trăm mét gì đó bỗng nhiên có tiếng la:
- Ái da...!
Mọi người còn ngơ ngác chưa biết chuyện gì, thì ngay lập tức có tiếng khóc...huhu..
Tôi cũng quay lại nhìn thì ra là... nàng đang ngồi bệt xuống đất...ôm chân, nước mắt lăn dài...!!!
Soi đuốc thì thấy bên cạnh còn có hai con bò cạp to đang bò, sau khi đập chết chúng, thì biết nàng đã dẫm chân lên bên cạnh nó nên bị chích, uhm..chắc chúng nó đang...âu yếm mà nàng ‘phá hôi’ nên chích một phát cho bỏ ghét!!! Hic..bò cạp cắn đến nam thanh niên cao to còn nhức buốt la làng đau chịu không nỗi...
- Trời ơi! Người kiếm thì chưa ra, bây giờ nó ngồi đây khóc thì làm được cái gì bây giờ, thằng nào khỏe thì...cõng nó về đi! Chứ cứ ở đây, lát nữa đuốc tắt hết là..khỏi kiếm con Bé luôn!
Tiếng của một chú lớn tuổi la toáng lên...bực dọc.
Hai ba...người tình nguyện đã có, tôi lúc ấy thì còn...thư sinh lắm so với mọi người, dù muốn tình nguyện để được..cỏng nàng nhưng chưa biết phải làm sao vì vẫn còn..ngại..!!! Nàng thì vừa khóc vừa lúng túng ngó quanh...
- Vậy...mọi người đi đi, để con nhờ.. nhờ ..H. ..cõng giùm!
- Uhm..thằng H. mày cõng nó nổi không...
Hic..lúc đó dù có đi không nổi tôi cũng có thể vì nàng mà làm tất cả..huống hồ chuyện nhỏ này!!!
Khi mọi người tiếp tục đi hết, thì nàng mới...chịu lên lưng tôi, ngón chân cái của nàng bắt đầu hơi sưng tấy đỏ, vẫn còn nhức dù đỡ hơn lúc mới bị...chích, nhưng nàng vẫn còn nước mắt ngắn dài..
- Ráng chịu đau một tí, tui cõng ra đến đường cái, ghé nhà ai, mượn cái xe đạp chở Y. về nhà, ngày mai là bớt đau à!!
Nàng gật đầu, và thật là khó đi, khi nàng...sợ bầu ngực của nàng chạm vào lưng của tôi, nên cứ cố giữ...khỏang cách trên lưng tôi!
Đường mòn trở ra cây dại bên vệ đường cao quá ngực, chỉ có hai đứa mày mò quả thật tôi cũng hơi...sợ giữa khung cảnh đêm tối đã trở lại tỉnh mịch âm u...
‘Xoạt...xoạt’ rồi tiếng đập cánh phành phạch, tôi thót tim giật mình, còn nàng thì tệ hơn nhiều, nàng..thét lên và quăng cây đuốc...ôm chặt lấy tôi!!! Thì ra có vài con chim to, bị tiếng động của chúng tôi làm giật mình vổ cánh bay ra từ bụi cây phía trước!!! Ánh lửa đã tắt ngấm khi nàng vô tình vứt xuống ngay vũng nước nhỏ của khe suối chảy vắt ngang!
Lúc này đã mắt đã quen với đêm tối, dù không gan dạ, nhưng tôi phải làm..bộ tỉnh táo để trấn an nàng! Qủa thật lúc này mới thấy cái lạc lỏng bơ vơ giữa núi rừng thật đáng sợ, dù tôi ước lượng chừng hơn hai trăm thước nữa là ra đến đường cái... toàn bộ tâm trí của tôi lúc này đang tập trung hết sức mình đi thật nhanh để đưa nàng sớm về đến nhà, ngoài ra không còn nghỉ ngợi đến điều gì khác dù mặt nàng đang úp sát kế bên má tôi....
Khi vừa đến đường cái, thì nàng đã hết ...khóc, nhẹ nhàng nói:
- Nghỉ mệt một lát đi, mồ hôi của H.ra ướt hết rồi kìa.
Nói xong nàng khẻ đẩy nhẹ trên lưng tôi và ưỡn người về phía sau, tôi chưa kịp...hưởng thụ cảm giác gì thì bầu ngực của nàng đã ...giữ lại khoảng cách như ban đầu...hic...!!!
Đến khi đặt nàng ngồi xuống bên cạnh thì thấy nàng hình như đang mắc cỡ vì vừa rồi...ôm tôi quá chặt!!!
Đến bây giờ thì tôi mới biết là mồ hôi của mình đã ra ướt đẫm cái áo, vì phần thì lo lắng cho nỗi đau của...nàng, lớp thì ..ớn lạnh vẻ âm u của núi rừng cộng với chuyện...ma dắt đi lạc, nên tôi nào có quan tâm để ý gì đến dịp may hiếm có khi nàng ôm tôi lúc..tắt đuốc đâu...!!!
- Thôi nghỉ hồi nảy giờ, tui khỏe lại rồi..Mình mau về nhà đi.
Dù nàng nói đã bớt nhức và đòi...để nàng ráng đi bộ, nhưng tôi không chịu và cuối cùng nàng cũng phải nghe lời tôi. Lại leo lên..lưng cho tôi tiếp tục cõng, từ xa xa đã thấy thấp thoáng ánh đèn của căn nhà đầu xóm...
Lúc này nàng có vẻ như đã quen với việc tôi cõng rồi, nên nàng không còn ngại ngần nữa, vẫn ôm sát người của tôi, tóc nàng lòa xòa bay phất phơ trên má tôi nhồn nhột...nàng im lặng giống như đang gục đầu..ngủ trên vai tôi.
Có thể nói rằng đây là một điều hạnh phúc thật đơn sơ mà tôi có cảm giác thật êm đềm khi kề cận bên nàng như thế, và bây giờ đây là lúc tôi có thời gian để cảm nhận hơi ấm từ cơ thể của nàng đang truyền sang tôi...
Ra đường thông thoáng, không còn nỗi lo lắng đeo bám, gió mát ***g lộng đã làm mồ hôi áo của tôi khô dần và chuyển sang lành lạnh!!!
Bầu ngực nàng như nóng lên, đang áp sát thật chặt trên lưng tôi nên cảm nhận thật rỏ...
Đó là sự tin tưởng thân cận của nàng đối với tôi...
Đó là sự chấp nhận hình ảnh của tôi trong lòng nàng...
Lòng tôi nôn nao dậy sóng với niềm thương yêu vỗ về miên man...!!!
***
...........................
Đến đầu xóm tôi mượn được chiếc xe đạp và chở nàng về nhà, sau khi trình bày vắn tắt cho ba mẹ nàng biết mọi chuyện tôi cũng về nhà của tôi.
Suốt đêm hôm đó không ai tìm gặp được con Bé, mọi người thật sự lo lắng thì đến gần trưa có hai vợ chồng người dân tộc dắt nó về trong một tâm trạng hoảng loạn, theo lời kể của đôi vợ chồng đó thì sáng sớm hai vợ chồng lên rẫy, thì thấy nó nằm ngủ mỏi mệt ở bờ đê gần làng của họ, cách xa nhà hơn 10 km..!!! vì biết gần đây chỉ có địa phương này là người Kinh nên họ dắt nó về!!! Mọi người xúm quanh thì con Bé do vẫn còn sợ nên giải thích không ra gì cả, đại khái nó nói không biết vì sao mà đi như thế, chỉ nhớ mang máng là lúc khuya nó sợ quá cứ..chạy thì thấy bà nội ( đã mất ) dắt nó đi!!! Thực hư thế nào thì chỉ biết có như vậy! Và đôi vợ chồng người dân tộc nghiễm nhiên thành... khách quý của nhà con Bé!!!
Còn tôi thì tình cờ nhờ chuyện đó, dẫn đến việc nàng bị bò cạp chích nên đưa nàng về nhà và cũng thành... khách thường xuyên của nhà nàng! Uhm cũng ..’trục lợi’ đôi chút cảm tình với ba mẹ nàng!
Đã qua tết.....
Do xóm nhỏ nên thời gian trôi qua không bao lâu mọi người đều đồn ầm là tôi và nàng...đã quen nhau, hihi tôi và nàng cũng không cải chính vì đó cũng là chuyện bình thường của trạc lứa tuổi tôi bấy giờ, so về tuổi thì tôi hơn nàng một tuổi, đến khi thuận tiện thì làm đám cưới là xong, do ở đây thuở ấy ai cũng...nghèo giống nhau, nên ít có chuyện phải ...môn đăng hộ đối nên không hề có chuyện Romeo và Juliet ( Hi! Chuyện ngoài lề đôi chút, trong thời gian này thì trong làng dân tộc gần nhà lại có chuyện tình sử giống như truyện thế mới...quái!!! nhưng kết thúc thì hơi...hài! Nguyên là có đôi thanh niên dân tộc thương nhau, nhưng vì lý do gì đó mà tôi không nhớ, vì trong làng không cho lấy nhau, buồn quá họ rủ nhau lên rừng ...treo cổ tự tử, khi nàng treo cổ trước đang dãy giụa, thì chàng...thấy ghê quá, lật đật chạy về làng la om sòm cho mọi người biết, khi tất cả chạy đến thì nàng đã ...chết queo! Hic...lúc đó mà chàng...khôn một chút chỉ cần tháo dây ra thì đâu có chuyện gì!!!)
Trở lại chuyện của tôi!!...Ba mẹ của nàng cũng có vẻ chấp nhận cho tôi quen nàng nên rất vui vẻ, dù sao thì nhà tôi vẫn còn sót lại... tí tẹo danh tiếng của ngày trước nên mọi chuyện càng dễ dàng hơn...!!! Và điều...’đã’ nhất là các đối thủ của tôi...âm thầm rút đi lặng lẽ vì ai cũng biết chuyện tôi và nàng...haha...!!!
Một đêm tôi đang đi lên nhà nàng, thì nàng kéo tay tôi ra nói nhỏ với giọng...ra lệnh:
- Từ đêm nay, khi trời tối lên tập cho tui chạy xe...đạp nhe!
- Ặc..bộ Y.chưa biết chạy xe hả!!!
- Xí..! Thì hồi nhỏ đến giờ có chạy xe đâu..mà biết!
Ngày đó QL19 chưa có xe lớn chạy nhiều vào ban đêm, nên tập xe đạp là..lý tưởng nhất, sau cả tuần miệt mài tôi ngồi phía sau giữ tay lái cho thăng bằng, nàng ngồi trước tay cầm ghi đông cắn răng...đạp cho quen, đến khi tôi thả ra thì nàng đã loạng choạng chạy được..một mình...!!! Hic..cho đến lúc ấy tôi và nàng cũng mới yêu nhau bằng...ánh mắt và lời nói... trăng sao trên trời dưới đất, chứ cũng chưa bao giờ chủ động..nắm tay nhau, nên đừng có ..mơ về chuyện khác, nếu có là vì có lý do a..b..c..gì đó, cũng như khi tập xe thì phải...giữ tay nàng, uhm..không có gì...hấp dẫn hết!!!
Đến một đêm, nàng có thể chở tôi đi hơi vững và chạy được đoạn dài nên nàng...hào hứng lắm, khi ngoảnh đầu nhìn lại thì đã qua xóm một đoạn khá xa...
Quay đầu xe về thì nàng đã hơi thấm mệt, khi thấy bên vệ đường có bụi tre rất lớn um tùm dùng làm nơi nghỉ chân vào mỗi buổi trưa hè nóng bức của dân địa phương khi có việc đi ngang qua đây, nên được dọn dẹp rất sạch sẽ, tôi rủ nàng:
- Mình vào đây ngồi chơi một lát sẵn nghỉ mệt luôn.
Nàng gật đầu...
Vứt xe phía ngoài, hai đứa tôi vào bên trong lùm tre...
Vầng trăng khuyết chênh chếch trên cao đang dõi nhìn theo, qua những kẽ lá, ánh sáng vàng nhợt nhạt như cố len lõi đọng lại những vệt lốm đốm xung quanh nơi ngồi trò chuyện của tôi và nàng...có thể đó là nhân chứng vô hình duy nhất chứng kiến những lời hứa hẹn thâm tình của hai chúng tôi trong đêm đó!
Từ ngày quen biết nàng, đây là lần đầu tiên chúng tôi có một góc trời riêng biệt...
Nàng ngồi nép sát bên tôi im lặng ngại ngần...
Tôi thì hạnh phúc ngắm nhìn thật kỷ khuôn mặt nàng, dễ thương vô cùng khi nàng cứ cúi đầu e lệ lúc ấy tôi có thể đánh đổi mọi thứ để được mãi mãi cùng nàng song hành, khi ấy tôi nghĩ thầm lựa lúc có cơ hội tôi sẽ xin ba mẹ tôi cho được cưới nàng!!! ...Hic..tuổi trẻ thì có bao ước mơ đơn giản mà không lường trước được chuyện đời đâu phải lúc nào cũng màu hồng tô thắm..
Khi tôi nói điều suy nghĩ thầm kín đó cho nàng biết, thì tôi nhận ngay một cái...nhéo mạnh đau điếng!
- Xí...quen lâu nay còn chưa dám dắt người ta..về nhà gặp ba mẹ mà còn đòi..cưới!
Hum...thật sự là tôi chưa có dịp để mời nàng về, lâu nay mẹ tôi cũng có nghe tin đồn, chắc chắn là mẹ tôi không cấm đoán, nhưng tôi đang e ngại vì kế hoạch đưa tôi về...Saigon chưa biết phải nói thế nào, chứ đối với tôi chuyến đi xuôi Nam trong dự tính, giờ tôi không còn thiết tha gì nữa...
- Vài bữa nữa ba tui ở trên nhà anh Hai về thì tui mời Y.đến chơi, nhớ hứa là đến đó nhe..
- Uh! Tui nhớ mà..nhưng mà chuyện...cưới, sao tui nghe thấy nó...kỳ kỳ quá H. ơi..!
- Tui nói thật mà...năm nay tui ráng đi ..phát hoang rừng thêm mấy miếng đất làm ...vốn cho tụi mình, sang năm mình tiến đến...đám cưới luôn!
Tôi quyết định một cách đơn sơ thật lòng không đắn đo...
Nàng bỗng với tay qua cầm tay tôi thật chặt, mắt rưng rưng..vì cảm động..
Nhìn thấy hình ảnh nàng như thế, tui không cầm lòng được khẽ kéo người nàng tựa vào vai tôi...
Người tôi chợt nóng bừng khi ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên tóc của nàng...
Không gian êm ái, ánh trăng huyền diệu, nàng như lã lơi bên cạnh tôi...
Một bàn tay tôi đã từ từ xoa nhẹ bờ vai của nàng...
Dù là ít nhiều gì tôi cũng đã trãi qua những giây phút thăng hoa gần gủi với phụ nữ..
Nhưng với nàng thì tôi cứ như là lần đầu được va chạm với người khác phái...
Cả người cứ bùng lên nỗi khát khao rất lạ...
Một cảm giác cứ muốn nâng niu từng phân một trên da thịt nàng...
***
Khi tôi đặt nụ hôn nhẹ trên đôi môi mọng của nàng thì nàng như sững người lại...mắt thì mở...to như là ngạc nhiên..!!! Trời ạ...trong truyện tiểu thuyết khi hôn thì nàng nhắm mắt lại, còn đây thì thiếu điều trợn mắt ra, môi thì mím ...chặt lại như là sợ tôi....ăn thịt không bằng...!!!
Nàng nghiêng đầu và đẩy bàn tay tôi từ trên bả vai ra và khẽ cười:
- Nhột...nhột lắm H. ơi...
Uhm..tôi nghe qua cũng không muốn làm...khó nàng, nên ngồi im..
Được một chốc nàng lại nói:
- H. nhớ hôm bửa tui bị bò cạp chích hông?
- Nhớ chứ! Khóc la ...um sùm chứ gì...
- Quỷ sứ..ai nói chuyện đó! Chuyện...H. cỏng tui kìa...
- À...
- Lúc đó tui thấy...thương H. lắm, mà lạ lắm lúc đó tui cứ muốn...H. cỏng tui hoài hoài..
- Vậy bây giờ ...leo lên tui cỏng cho...
Tôi làm bộ kéo tay nàng như là muốn cỏng thật, nàng cười ồ giật tay lại...cứ thế hai đứa tui đùa giỡn cười nói ầm ỉ...
Trong lúc múa tay múa chân với nàng, tình cờ thì một tay tôi đang để trên... đầu gối nàng...
Tôi xoa nhè nhẹ ...
Nàng chợt...rùng mình im lặng không phản ứng...
Tay còn lại tôi từ từ đưa lên bầu ngực từ phía bên ngoài áo nàng...
Hai tay của nàng theo tự nhiên co lại bảo vệ cho cặp vú của mình...
Tất cả những động tác của tôi làm thật chậm rãi khoan thai với người mình yêu thương nên không có sự gò, nhu cầu của tôi lúc đó chỉ là vuốt ve thân mật với nàng ngoài ra không có ý nghĩ...tạp niệm nào cả...do đó khi thấy tay nàng cản lại thì tôi cũng...để im không cử động nữa.
Lúc này thì nàng đã bắt đầu...lo lắng:
- H. ơi! Sao..sao..tui thấy...kỳ quá..hay là..mình về nhà đi..
- Ùh ..cho tui...ôm Y... thêm một chút rồi về...
Nghe tôi nói thế nàng dụi mặt vào ngực tôi không trả lời...
Tôi cũng dự định ôm nàng trong tư thế ngồi...im, chỉ là hưởng thụ cái hạnh phúc được gần gủi người mình yêu thế là quá đủ rồi...
Tất cả chìm vào im lặng...
Rồi cứ như bản năng, bàn tay tôi đặt ở đầu gối nàng từ từ lại xoa nhè nhẹ ngược lên hướng bắp đùi của nàng, nàng khi ấy như đắm chìm trong suy nghĩ về điều gì đó nên không hề để ý đến...
Đến khi nàng giật mình thì tay tôi đang tiến dần đến cạnh đường viền quần lót của nàng rồi , khi tôi cảm giác được điều ấy qua lớp vải quần ngoài của nàng...và một điều bất ngờ đã khiến tôi nóng bừng lên sự hưng phấn đột ngột là vì...
Nàng đang dựa vào tôi bình thường thì cả người như...nhũn ra, trì cả thân người qua phía bên tôi...hai tay nàng lật đật buông từ phía ngực bỏ xuống giữ tay tôi lại một cách ...yếu ớt...Lúc đó thì trong lòng tôi đã trổi dậy ...ham muốn rồi chứ không như giây phút vừa qua...
Tay tôi tiếp tục ve vuốt ở phía gần mu của nàng ...
- Uh..ngừng..ngừng lại đi H. ơi...
Giọng nàng thì thào run run...
Chẳng những không ngưng, mà bàn tay để hờ trên ngực nàng nảy giờ tôi lại bắt đầu bóp nhè nhẹ...
- H. ăn..ăn hiếp tui..
Nàng nói như muốn...khóc và co rút người lại...
Hum...thật sự thì bản năng đã thắng lý trí của tôi...
Bàn tay tôi tiếp tục tham lam đã luồn được vào phía bên trong, khẽ đẩy cái áo ngực...lệch lên, tôi như bốc hỏa khi đầu ngón tay tôi chạm vào...đầu vú của nàng, quá khác so với những người phụ nữ mà tôi đã từng biết, đầu núm vú nhỏ nhắn e ấp núp hơi lõm vào trong bầu vú giờ đã từ từ nhô ra thật mong manh như nụ hoa mới kết thành búp!!!..Trong đêm, tôi không thấy nhưng những cảm giác trãi qua như hiện hữu, vì không gian quá trầm lắng êm ả, không bị chi phối bởi không gian bên ngoài, từng chút một trên da thịt nàng tôi cố tận hưởng cho thỏa lòng mong nhớ bấy lâu nay...
Nàng không còn khua động nữa, và chân nàng đã duỗi ra như đã bắt đầu đồng lỏa với bàn tay của tôi...
...........................
Đến đầu xóm tôi mượn được chiếc xe đạp và chở nàng về nhà, sau khi trình bày vắn tắt cho ba mẹ nàng biết mọi chuyện tôi cũng về nhà của tôi.
Suốt đêm hôm đó không ai tìm gặp được con Bé, mọi người thật sự lo lắng thì đến gần trưa có hai vợ chồng người dân tộc dắt nó về trong một tâm trạng hoảng loạn, theo lời kể của đôi vợ chồng đó thì sáng sớm hai vợ chồng lên rẫy, thì thấy nó nằm ngủ mỏi mệt ở bờ đê gần làng của họ, cách xa nhà hơn 10 km..!!! vì biết gần đây chỉ có địa phương này là người Kinh nên họ dắt nó về!!! Mọi người xúm quanh thì con Bé do vẫn còn sợ nên giải thích không ra gì cả, đại khái nó nói không biết vì sao mà đi như thế, chỉ nhớ mang máng là lúc khuya nó sợ quá cứ..chạy thì thấy bà nội ( đã mất ) dắt nó đi!!! Thực hư thế nào thì chỉ biết có như vậy! Và đôi vợ chồng người dân tộc nghiễm nhiên thành... khách quý của nhà con Bé!!!
Còn tôi thì tình cờ nhờ chuyện đó, dẫn đến việc nàng bị bò cạp chích nên đưa nàng về nhà và cũng thành... khách thường xuyên của nhà nàng! Uhm cũng ..’trục lợi’ đôi chút cảm tình với ba mẹ nàng!
Đã qua tết.....
Do xóm nhỏ nên thời gian trôi qua không bao lâu mọi người đều đồn ầm là tôi và nàng...đã quen nhau, hihi tôi và nàng cũng không cải chính vì đó cũng là chuyện bình thường của trạc lứa tuổi tôi bấy giờ, so về tuổi thì tôi hơn nàng một tuổi, đến khi thuận tiện thì làm đám cưới là xong, do ở đây thuở ấy ai cũng...nghèo giống nhau, nên ít có chuyện phải ...môn đăng hộ đối nên không hề có chuyện Romeo và Juliet ( Hi! Chuyện ngoài lề đôi chút, trong thời gian này thì trong làng dân tộc gần nhà lại có chuyện tình sử giống như truyện thế mới...quái!!! nhưng kết thúc thì hơi...hài! Nguyên là có đôi thanh niên dân tộc thương nhau, nhưng vì lý do gì đó mà tôi không nhớ, vì trong làng không cho lấy nhau, buồn quá họ rủ nhau lên rừng ...treo cổ tự tử, khi nàng treo cổ trước đang dãy giụa, thì chàng...thấy ghê quá, lật đật chạy về làng la om sòm cho mọi người biết, khi tất cả chạy đến thì nàng đã ...chết queo! Hic...lúc đó mà chàng...khôn một chút chỉ cần tháo dây ra thì đâu có chuyện gì!!!)
Trở lại chuyện của tôi!!...Ba mẹ của nàng cũng có vẻ chấp nhận cho tôi quen nàng nên rất vui vẻ, dù sao thì nhà tôi vẫn còn sót lại... tí tẹo danh tiếng của ngày trước nên mọi chuyện càng dễ dàng hơn...!!! Và điều...’đã’ nhất là các đối thủ của tôi...âm thầm rút đi lặng lẽ vì ai cũng biết chuyện tôi và nàng...haha...!!!
Một đêm tôi đang đi lên nhà nàng, thì nàng kéo tay tôi ra nói nhỏ với giọng...ra lệnh:
- Từ đêm nay, khi trời tối lên tập cho tui chạy xe...đạp nhe!
- Ặc..bộ Y.chưa biết chạy xe hả!!!
- Xí..! Thì hồi nhỏ đến giờ có chạy xe đâu..mà biết!
Ngày đó QL19 chưa có xe lớn chạy nhiều vào ban đêm, nên tập xe đạp là..lý tưởng nhất, sau cả tuần miệt mài tôi ngồi phía sau giữ tay lái cho thăng bằng, nàng ngồi trước tay cầm ghi đông cắn răng...đạp cho quen, đến khi tôi thả ra thì nàng đã loạng choạng chạy được..một mình...!!! Hic..cho đến lúc ấy tôi và nàng cũng mới yêu nhau bằng...ánh mắt và lời nói... trăng sao trên trời dưới đất, chứ cũng chưa bao giờ chủ động..nắm tay nhau, nên đừng có ..mơ về chuyện khác, nếu có là vì có lý do a..b..c..gì đó, cũng như khi tập xe thì phải...giữ tay nàng, uhm..không có gì...hấp dẫn hết!!!
Đến một đêm, nàng có thể chở tôi đi hơi vững và chạy được đoạn dài nên nàng...hào hứng lắm, khi ngoảnh đầu nhìn lại thì đã qua xóm một đoạn khá xa...
Quay đầu xe về thì nàng đã hơi thấm mệt, khi thấy bên vệ đường có bụi tre rất lớn um tùm dùng làm nơi nghỉ chân vào mỗi buổi trưa hè nóng bức của dân địa phương khi có việc đi ngang qua đây, nên được dọn dẹp rất sạch sẽ, tôi rủ nàng:
- Mình vào đây ngồi chơi một lát sẵn nghỉ mệt luôn.
Nàng gật đầu...
Vứt xe phía ngoài, hai đứa tôi vào bên trong lùm tre...
Vầng trăng khuyết chênh chếch trên cao đang dõi nhìn theo, qua những kẽ lá, ánh sáng vàng nhợt nhạt như cố len lõi đọng lại những vệt lốm đốm xung quanh nơi ngồi trò chuyện của tôi và nàng...có thể đó là nhân chứng vô hình duy nhất chứng kiến những lời hứa hẹn thâm tình của hai chúng tôi trong đêm đó!
Từ ngày quen biết nàng, đây là lần đầu tiên chúng tôi có một góc trời riêng biệt...
Nàng ngồi nép sát bên tôi im lặng ngại ngần...
Tôi thì hạnh phúc ngắm nhìn thật kỷ khuôn mặt nàng, dễ thương vô cùng khi nàng cứ cúi đầu e lệ lúc ấy tôi có thể đánh đổi mọi thứ để được mãi mãi cùng nàng song hành, khi ấy tôi nghĩ thầm lựa lúc có cơ hội tôi sẽ xin ba mẹ tôi cho được cưới nàng!!! ...Hic..tuổi trẻ thì có bao ước mơ đơn giản mà không lường trước được chuyện đời đâu phải lúc nào cũng màu hồng tô thắm..
Khi tôi nói điều suy nghĩ thầm kín đó cho nàng biết, thì tôi nhận ngay một cái...nhéo mạnh đau điếng!
- Xí...quen lâu nay còn chưa dám dắt người ta..về nhà gặp ba mẹ mà còn đòi..cưới!
Hum...thật sự là tôi chưa có dịp để mời nàng về, lâu nay mẹ tôi cũng có nghe tin đồn, chắc chắn là mẹ tôi không cấm đoán, nhưng tôi đang e ngại vì kế hoạch đưa tôi về...Saigon chưa biết phải nói thế nào, chứ đối với tôi chuyến đi xuôi Nam trong dự tính, giờ tôi không còn thiết tha gì nữa...
- Vài bữa nữa ba tui ở trên nhà anh Hai về thì tui mời Y.đến chơi, nhớ hứa là đến đó nhe..
- Uh! Tui nhớ mà..nhưng mà chuyện...cưới, sao tui nghe thấy nó...kỳ kỳ quá H. ơi..!
- Tui nói thật mà...năm nay tui ráng đi ..phát hoang rừng thêm mấy miếng đất làm ...vốn cho tụi mình, sang năm mình tiến đến...đám cưới luôn!
Tôi quyết định một cách đơn sơ thật lòng không đắn đo...
Nàng bỗng với tay qua cầm tay tôi thật chặt, mắt rưng rưng..vì cảm động..
Nhìn thấy hình ảnh nàng như thế, tui không cầm lòng được khẽ kéo người nàng tựa vào vai tôi...
Người tôi chợt nóng bừng khi ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên tóc của nàng...
Không gian êm ái, ánh trăng huyền diệu, nàng như lã lơi bên cạnh tôi...
Một bàn tay tôi đã từ từ xoa nhẹ bờ vai của nàng...
Dù là ít nhiều gì tôi cũng đã trãi qua những giây phút thăng hoa gần gủi với phụ nữ..
Nhưng với nàng thì tôi cứ như là lần đầu được va chạm với người khác phái...
Cả người cứ bùng lên nỗi khát khao rất lạ...
Một cảm giác cứ muốn nâng niu từng phân một trên da thịt nàng...
***
Khi bàn tay tôi úp được lên cái mu tròn trịa của nàng thì bắp đùi tôi bị đau điếng vì hai tay nàng nàng đang bấu chặt vào.
Tôi không xoa mà lại...bóp nhẹ từ phía ngoài mu nàng, ôi! Vùng đất mềm mại nhấp nhô theo cử động của các đầu ngón tay tôi thật êm ái...
Chân nàng đã thẳng ra và chỉ còn khép hờ hững...
Nàng nhắm chặt mắt lại, ngực đã ưỡn ra theo tác động của đầu ngón tay tôi, lúc này đầu vú đã cương cứng nhô ra dù còn nhỏ bé nhưng tôi vẫn có thể dùng hai đầu ngón tay xe xe qua lại chầm chậm..
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời con gái nàng không thể nào khống chế được bản thân mình dưới những tác động của đôi bàn tay tôi đang bao phủ sờ nắn khắp nơi cho nên dù thường ngày nàng rất nhút nhát nhưng giờ đây nàng đang để bản năng tự nhiên được bộc phát hưởng thụ đầy đam mê...
Nét mặt và cử động của hình thể nàng hoàn toàn bị dục vọng che khuất nên vô cùng khêu gợi...
Nàng đã hoàn toàn buông lơi...
Tôi không bóp mu nàng nữa mà dùng đầu ngón tay dí vào dọc theo cái khe nhỏ theo cảm nhận vì lúc này vẫn còn ở bên ngoài...quần của nàng...
Nước từ bên trong âm đạo của nàng đã bắt đầu thấm ra quần nhưng rất ít, chỉ đủ cho đầu ngón tay thấy hơi dinh dính qua làn vải...
Tôi lấy tay ra khỏi mu nàng và đưa lên...mũi ngửi!!!
Mùi đặc trưng của sự ước muốn cuối cùng của bất kỳ ..thằng tôi nào đều muốn hưởng thụ đã xộc thẳng vào khứu giác của tôi...
Không chần chừ thêm được khi sự hưng phấn lên cao, tôi dùng chính bàn tay đó đưa xuống cởi lần lần các nút áo của nàng trong khi bàn tay kia vẫn tiếp tục khám phá đều cả hai bên bầu vú của nàng...
Một chút lý trí còn đọng lại khi nàng chợt mở mắt ra và thấy nút áo cuối cùng vừa mở ra, nàng lắp bắp vội vã:
- H.ơi! tui..tui...sợ lắm..đừng đừng H.ơi...
Nước mắt nàng đã chảy quanh, dù cả thân người nàng không hề phản kháng từ chối...
Đây là lần thứ hai tôi thấy nàng khóc....
Dù chưa làm gì cả nhưng nàng đã thuộc về tôi...
Thở dài...tôi không đành lòng khi thấy nàng vẫn chưa sẵn sàng nên tôi đành ngừng lại và lật đật rút tay ra chỉnh trang quần áo lại cho nàng, dù thằng nhóc bên dưới của tôi nó đang ngậm ngùi...chết đứng!!! Thôi ráng chịu nhe nhóc...ai biểu nàng là người...yêu của tao.!!!
Trên đường về, nàng bắt tôi...chở và tha hồ...trả thù cứ mỗi câu nói là một cái nhéo mạnh vào...hông tôi!
- Cái ..tội..ăn hiếp tui nè..!!! Mai mốt tui không....cho...đụng vào người tui nữa đâu nè..!!!!
Vài hôm sau thì ba tôi về...
Đêm đó tôi mời nàng cùng các bạn của nàng (bắt buộc phải như thế vì chỉ một mình thì nàng thì ....đố dám)...xuống nhà chơi.
Lại hơi rẻ ngang một tí vì lần này có một người liên quan sau này...
Thằng M.bạn tôi đang gậm nhắm nỗi...thất tình khi ngỏ lời cùng C.thì bị từ chối.
C.là một cô gái cũng đẹp, C.đẹp một cách sắc sảo và mang theo dáng vẻ từng trãi già dặn trước tuổi dù nàng cũng chỉ ngang tuổi với tôi....
Ngực nàng nhìn từ bên ngoài nhô thẳng đứng qua làn áo lót, nhỉnh hơn hẳn Y. dù cùng mình dây giống nhau (dạo đó mình dây..hơi ít, đa số là tròn tròn có lẽ lúc đó đang khó khăn, thực phẩm sử dụng là chất tinh bột nhiều nên ai cũng dễ đẩy đà thì phải.), nhưng điều hấp dẫn của C.thì nằm ở đôi...mông bự căng tròn như lúc nào cũng như muốn mời gọi hãy ...nhìn ngắm, mỗi khi nhìn thấy khiến cho ta dễ...liên tưởng đến những...suy nghĩ có...ý đồ!!! Khi ấy tôi nghe các đàn anh mỗi khi ngồi nói dóc bàn tán về các cô gái trong..vùng, trong đó có nhắc đến C.là: ‘ tướng con nhỏ đó mà đụng vào là thế nào cũng ra...một chén nước’..
Do đã buôn bán từ bé, nên nàng lanh lợi rất nhiều..
Tôi cũng có nghe đồn nàng đã từng có quan hệ thân thiết với tài xế xe hàng mà C. đi buôn...
Nói đúng ra không phải là C.lợi dụng thằng bạn tôi khi nhờ nó đi theo kề cận giúp cho C.khi mua hàng nông sản ở các nhà bà con địa phương (thằng M. đóng nông sản vào bao, vận chuyển ra bãi tập kết ở QL để đón xe tải chở đi...), vì gia đình của C. cũng trả tiền công cho thằng M. sòng phẳng, nhưng đó không phải là điều thằng M. muốn, cái nó cần là tình cảm của C.kìa...
Tôi cố muốn giúp cho thằng M.nên hôm đó nhờ Y. rủ cả C.cùng xuống nhà chơi, với mục đích nói thêm vào cho thằng M.....
Cuộc ra mắt giới thiệu Y. với gia đình tôi khá suôn sẻ, mẹ tôi cũng có vẻ hài lòng về nét đằm thắm của nàng...
Đêm đó ba mẹ tôi đi ngủ sớm, trước khi giăng mùng mẹ tôi nói:
- Sau bếp còn đậu xanh với đường, đứa nào xuống lấy ra nấu chè ăn chơi đi...
Nàng và C.dắt nhau theo tôi xuống bếp để nấu nướng, cả nhóm còn lại trong đó có cả thằng M.đang ngồi trước sân nhà ca hát...
Khi nhìn thấy C.chổng mông nhóm lửa, cái quần lót hằn lên sau lớp quần hồng bóng, tôi chợt thấy...mình nóng lên theo động tác của..C.
Mọi công việc chuẩn bị nồi chè đã xong, thì C. chợt nói:
- Tui nói chuyện này H. đừng buồn nhe!
Ngạc nhiên tôi nhìn C. như dò hỏi, C. tiếp tục:
- H.đừng cố ‘cặp đôi’ tui với M. nữa mắc công mà tui cũng không muốn, tui đã nói rồi, tui chỉ xem M.như người bạn bình thường thôi! H. chơi thân với M.thì tui nhờ giải thích giùm...
Hừm...kiểu này thì thằng bạn tôi coi như...xong phim rồi không còn hy vọng gì nữa mà...vớt vát!!!
- Ủa! Tui thấy M. nó cũng được mà..
- Vấn đề là tui có để ý đến người khác rồi...!!!
Hic..nhờ thế mà từ đó bạn tôi nó...trở thành...bợm nhậu nổi tiếng..trong vùng...
Đêm đó mọi người cũng ở lại chơi đến khuya, theo yêu cầu tôi lại cầm đàn....vào những lúc sắp...tan cuộc..!!!
C.ngồi đối diện với tôi, khi tôi kết thúc tiếng đàn, thoáng qua tôi thấy khuôn mặt C.thật trầm buồn, không hiểu vì sao...!!!
Từ đó thỉnh thoảng C. ghé nhà tôi chơi...cùng với bạn bè nàng...
Trở về với câu chuyện của Y.
Cho đến một hôm...
Lúc ấy trời vừa sập tối thì nàng xuất hiện một mình trong bộ đồ...mới màu xanh biển..ở cổng nhà tôi.
Oái! Lạ kỳ là qua lớp quần áo mới này tôi thấy nàng như...có vẻ trưởng thành hơn..
Bầu ngực như nhấp nhô lớn hơn mọi lần, mông cũng căng tròn đầy vẻ khiêu khích hơn trước, không biết tôi có....tưởng tượng hay không vì thường nghe nói con gái có hơi trai sờ mó thì...mau phát triển, đằng này chỉ mới có duy nhất một lần mà...uhm..chẳng lẽ...linh nghiệm thế sao! Thôi kệ, đúng sai gì cũng được, thấy hình dáng cơ thể nàng càng hấp dẫn hơn là...tốt rồi!
- Hôm nay lạ à nhe....dám xuống đây một mình à, không sợ...tui ..ăn thịt à..!!!
Tôi ưởm ờ với nàng mà lòng đã...tưng tưng..hic.!
- Nè...nè...đừng có...nghĩ bậy nhe, ..tui xuống chơi với..mẹ H.chứ không phải là...thăm H. đâu mà ham..
Cái tai hại của nàng là nhắc chữ...’bậy’ làm tôi chợt nhớ lại, chẳng lẽ nàng cũng còn nhớ chuyện bụi tre hôm nào..., người tôi chợt..nóng lên...
- Lại đây tui nói nhỏ chuyện này nè..!!!
Khi tôi đến gần, thì nàng thì thầm:
- Hồi sáng giờ...giận mẹ ở nhà, nhịn không ăn uống gì hết..giờ đói quá!
Trời...
Dắt nàng vào nhà chào mẹ tôi, kể lại lý do...nàng xuống, mẹ tôi cười xòa bảo hai đứa xuống bếp...nướng bánh tráng với chiên trứng lên nhúng nước cuốn ăn đỡ đi.. (đó là món nhanh nhất và thông dụng ở địa phương tôi)..!!!
Sau khi no nê, tôi cầm đàn và rủ nàng ra bụi...rơm sau nhà...chơi (phía sau có chất một cây rơm to với nhiều công dụng lắm, nào là nhóm lửa, bó đuốc, thường xuyên thay đổi lót cho...heo nằm vào những đêm trời lạnh..v.v...)
- Thôi! Ngồi đằng trước chơi đi...ra..phía sau...để H....ăn hiếp tui nữa hả!!!
Nàng dãy nảy không chịu, nhưng bộ dáng không kiên quyết lắm...
Dịp may....hiếm có làm sao tôi...chịu được chứ!
- Ra phía sau trãi rơm nằm ngắm...bầu trời, tui đàn cho Y. nghe thích hơn, ngồi đằng trước rủi bạn bè ngang qua tạt vào trong khi tui có nhiều chuyện...riêng tư muốn nói với Y. mà...! Ăn hiếp cái gì không biết nữa...!!!............................................................................................
...nói xong, tôi kéo tay nàng...lôi đại đi ra trước cửa mà không chờ nàng trả lời nữa..., vòng qua bên hông nhà, nàng như đã ngầm đồng ý ..xuôi theo bước chân của tôi, được vài bước thì.....
- H.ơi ời...
Một tiếng kêu lanh lảnh làm tôi ức muốn suýt ngất...
- C. đó hả,
Nàng trả lời nhanh nhẩu, ừm..khi đó nếu bóp cổ được C. thì tôi đã thành..tội phạm rồi..ặc..!!!
Gỡ tay tôi ra, nàng chạy ra ngoài cổng tiếp C. như là chủ nhà, còn tôi là thằng....hầu lót tót chạy theo sau...
Gương mặt kẻ phá bỉnh hồn nhiên cười toe toét:
- Tui qua nhà bà chơi, gặp mẹ bà nhờ tui đi kiếm bà giùm, kêu về ăn cơm ở nhà đang chờ đó, ba của bà hầm hầm đang đi loanh quanh xóm trên kiếm bà, về nhà nhanh đi.....chứ ổng mà gặp được ở đây là..chết cả đám..!!!......
Khi đó tôi cũng chợt lo lắng cho nàng nên hối nàng về..
Nghe tiếng của C. trước sân nhà, mẹ tôi nói vọng ra..:
- C. ơi, sáng mai qua nhà dì hái su su nhe..!!!
Trái su su ở đây hầu như nhà nào cũng trồng, giá cũng rẻ bèo nhưng giống này ở đây rất dễ trồng, cứ làm giàn là nó leo lên là ra trái... đầy..!!! C. thì cứ nhà nào kêu thì đến đóng vào bao, cân ký chở về Bình Định bán...!!! Nhà tôi cũng không ngoại lệ, hai bên hông nhà làm giàn cao khoảng 2 m để trồng cho mát nhà...
Chuyện tối nay coi như là..xong phim, sau khi tiễn kẽ phá bĩnh và nàng về, tôi..lăn đùng ra..ngủ cho quên cái..sự đã rồi !!!
Sáng sớm, C. đã đến nhà tôi với đống bao, nàng cười hì hì.:
- Bữa nay tui không có ai phụ, H. phải giúp tui đó à nhe...!!!
Thằng M. từ khi bị từ chối tình cảm nên nó ngại, cũng ít đi phụ làm cho nàng, giờ thì chỉ có C. và người chị tên M. là tự làm, và đến nhà ai mua nông sản thì..nhờ nhà người đó giúp..vận chuyển ra ngoài giùm, cùng là hàng xóm nên..không thành vấn đề...!
Chị của C. năm đó tầm 24, 25 tuổi, người hơi đẫy đà nhưng cao....và vô cùng..lanh lẹ..!!! Aí dà !vì hồi ấy được gọi là dân buôn chuyến mà, thời ấy nông sản vùng nào thì tiêu thụ ở vùng đó, di chuyển qua vùng khác rất khó khăn vì trạm kiểm soát ngăn chặn của mỗi tỉnh, nếu không có mối quan hệ tốt với cánh tài xế xe tải thì rất khó cho chuyện mua bán...từ đó nên mới có lời đồn là cả 2 chị em đều ..quen thân với tài xế đường dài...!!!
***
Hôm nay C. mặc chiếc áo xanh nhạt cộc tay, đã phai màu cùng chiếc quần vải đen, chị M. thì nguyên bộ màu mỡ gà, tôi vẫn nhớ vì khi đó quần áo cũng không có nhiều màu sắc như bây giờ ....và ai mặc thì cũng na ná giống nhau vài kiểu đơn giản...
Mặt trời gần đứng bóng thì công việc hái su su gần kết thúc, thi thoảng tôi lén nhìn lúc C. nhón chân vương tay hái những trái còn sót lại..bữa nay trời nắng gắt, xa xa ngoài đồng trống những cơn lốc xoáy cuốn bụi đỏ bay mịt mù...Mồ hôi ai cũng tươm ướt đẫm, tôi không kềm nổi ánh mắt của mình, thỉnh thoảng cứ liếc nhìn lén về phía C....vì 2 bên nách của C. mồ hôi tươm ra thấm ướt qua chiếc áo, vài sợi lông lưa thưa ở nách cứ nhấp nhô mỗi khi nàng vươn tay lên hái trái.( con gái hồi ấy chưa có tẩy lông nách như bây giờ đâu ).. thử hỏi với hoàn cảnh bây giờ thì sao...nhịn được!!! Khi C. đến gần, tôi đang gom su su lại thành đống, nàng loay hoay xổ đống bao đang để ở kế chân tôi ra để dồn su su vào, thì mùi mồ hôi nồng nồng từ người nàng tỏa ra, giả vờ quay người lại vòng đứng sau lưng nàng tôi như muốn hít cả hết vào buồng phổi cái mùi hương thật kích thích khứu giác của mình lúc ấy, bờ mông của nàng khi khom lưng xuống dù đã được che chắn trong chiếc quần vải rộng nó vẫn như ẩn như hiện trước mắt...ặc...giữa cái nắng nóng, mồ hôi lẫn quyện, cùng với 2 quầng hơi tròn thấm ướt bao quanh cặp nách che giấu những sợi lông tơ lưa thưa, cả người tôi như bị bùng nổ, ở bên dưới hai hòn dái bắt đâu tưng tức khó chịu, tôi phải giả vờ đi chổ khác uống nước để dằn lòng lại...chỉ tưởng tượng chứ không dám làm gì hơn vì nàng là bạn của Y. !!!
Khi ấy thì chị M. cũng xử lý xong dàn su su bên phía hông nhà bên kia, nên quay lại phụ với C. vô bao.
Chị M. không đẹp lắm. nhưng khuôn mặt dễ gây thiện cảm với người khác, người chị chắc nịch tròn lẵn, cao hơn C. một khúc, trai làng tôi hay nhìn lén sau lưng chị và nói bậy bạ với đơn giản là 3 từ như những lời đàn anh nói..”tướng ngon quá “ ( có những người con gái khi nhìn thấy ta chỉ muốn nâng niu, chìu chuộng, cũng có những người khi nhìn thấy thì trong đầu óc ta chỉ thấy những cảnh khoái lạc...mà chị M. hình như thuộc dạng thứ 2..)
Đóng bao nào xong thì tôi phụ vác ra ngoài cổng bao đó......
Phù..gần xong rồi, chỉ còn vài bao nữa là kết thúc, khi từ ngoài cổng vào thì không thấy chị M. đâu hết, C. thì nói :
- Hết rơm phủ đầu bao rồi, H. lấy giúp cho tui một mớ đi....
Đi ra sau nhà đến cây rơm dự trữ thì còn hơn một mét nữa thì đến, bất chợt có con rắn Ráo cỡ ngón tay ( người địa phương tôi gọi thế, nó là loại rắn thường ẩn nấp trên xà nhà, hiền và không độc, chuyên ăn chuột bọ loại nhỏ vì hầu hết lúc đó là nhà tranh hoặc nhà gỗ nên rắn thường vào trú ngụ ) nó bò sát chân tôi, vì giật mình nên tôi la hoảng lên và nhảy nhanh về phía bụi rơm thì........một cảnh hiện ra ngoài sức..tưởng tượng làm tôi ngơ ngác luôn, là chị M. đang ngồi đi tiểu sau đống rơm...2 chân bẹt ra ra nhưng hai đầu gối thì chụm sát lại....chị M. cũng giật mình và nhanh như chớp kéo đại quần lên...kể ra thì dài nhưng tình huống xảy ra quá nhanh, tôi chẳng..thấy gì hết..!!! Lật đật tôi thanh minh...
- Con rắn...con rắn
Chị lấy lại..bình tỉnh nhanh hơn tôi, :
- Nó đâu..!!!
Và 2 chị em xem như chưa xảy ra chuyện gì ,chạy ra dí theo con rắn, chị M. tàn sát nó bằng cành cây một cách..nhiệt tình giống như..trả thù vậy..ặc...nhìn thấy..ớn thiệt...!!!!
Khi vào nhà thì C. đã hoàn tất việc vô bao, chỉ chờ phủ rơm và khâu đầu bao lại..
C. nói với chị M.:
- Xong rồi nhưng có một cái bao dồn chặt quá nên nó tét ra gần đáy, chị may lại giùm em...!
Nói xong rồi thì C. lại đi ra sau nhà về phía..bụi rơm...!!! Oái !!! chẵng lẻ lại là..đi tiểu..!!!! ở vùng tôi, nhà cầu thì làm cách xa nhà một khoảng để tránh mùi hôi, còn đi tiểu thì đất rộng, lùm bụi nhiều nên gặp đâu té đó là xong, ai cũng thế cả...
- Em ngồi kéo sát mí bao rách để chị vá tí..!!!
Nói xong chị ngồi chồm hổm xỏ dây vào cây kim may bao to đùng..tôi ngồi gần đó để phụ chị ...và thêm một lần nũa vô tình tôi đã thấy ..cái cần phải thấy...!!!!
2 chân chị mở ra khoảng rộng, chiếc quần màu vàng mỡ ngà ngay khu tam giác như ôm trọn cái mu căng phồng lên và không biết tôi hoa mắt hay tưởng tượng nhiều quá mà một thoáng khi tôi liếc nhanh qua đã thấy ngay tại chính giữa cái mu có một đốm mờ loang nhỏ cỡ ngón tay út thấm ra từ lúc nào......không dám nhìn lại lần 2, tay tôi ..run lên, chợt nghe chị mắng:
- Em làm gì mà tay run dữ vậy ? Chứ không hề hay biết tôi mới vừa chiêm ngưỡng tuyệt tác vô tình của chi....
Cười xòa tôi đánh trống lãng vì khi ấy C. cũng vừa lên.....
Trước khi 2 chị em ra về, tôi nghe chị M trao đổi với mẹ tôi.
- Mai mốt con thành hàng xóm kế bên nhà dì rồi, ba mẹ con ở Bình Định lên ở đây luôn, nên căn nhà cũ ở xóm trên thì để cho ba mẹ ở cùng mấy đứa em nhỏ, vợ chồng chị Hai con sang lại miếng đất kế bên nhà dì ở , con với con C. cũng xuống đây luôn cho tiện việc mua bán với mấy làng dân tộc gần đây..( con đường đất đỏ trước nhà tôi vào sâu bên trong là rừng, tầm hơn 10 km là làng dân tộc của người BaNa...)
Căn nhà kế bên là của anh L. thường xuyên bỏ trống, vì cặp vợ chồng anh dự định bỏ vùng KTM này mà về lại thị xã Pleiku sinh sống......
.....................................
Nghe nói thế tôi thấy hơi vui vui.....không biết vì sao...
Sau khi, cả 2 ra về tôi..chạy lại cây rơm sau hè....
Đúng như tôi dự đoán, 2 vũng nước hòa lẫn vào đất của 2 chị em nàng.... và đốm loang ở giữa mu của chị M. chắc là khi gặp tôi, bị bất ngờ dù tiểu chưa xong nên chị lật đật kéo quần lên nên còn..đọng lại???? Tất cả cũng là suy đoán và ngay tại bụi rơm đó tôi đành tự xử để phát tiết vì không chịu nỗi nữa trước những cảnh vừa xảy ra từ 2 chị em C.!!!!.....Ặc..ặc....!!!!